xét xử Hardy
Việc xét xử Hardy bắt đầu tại tòa án The Old Bailey Courthouse vào tháng 11/2003. Ngay từ lúc bắt đầu phiên xét xử, Hardy đã có một lời thú tội gây sửng sốt. Hắn không chỉ nhận đã giết chết Elizabeth và Brigitte mà cả Sally White dù trước đây hắn đã một mực phủ nhận không có liên quan gì đến cái chết của các phụ nữ này.
Ngày 17/12/2000, trong khi đi dạo dọc theo sông Thames ở West London, một người đàn ông đã chợt nhìn thấy vật gì đó trông rất bất thường nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Khi đến gần, ông ta nhận ra vật đó là phần thân thể phía trên của một phụ nữ, phần còn lại của nạn nhân đã bị chặt đứt mất ở hông.
Cảnh sát ngay lập tức có mặt tại hiện trường gần đường Church ở Battersea và thi thể của người phụ nữ được vớt lên. Kết quả khám nghiệm pháp y cho thấy, thi thể nạn nhân đã ở dưới nước vài tuần và bị chặt bằng một vật sắc bén như thanh kiếm. Theo bản tin BBC News ngày 29/12/2000, phụ nữ này có hai dấu vết rất khác biệt khiến cảnh sát hy vọng sẽ tìm ra tung tích nạn nhân, đó là một vết xăm và một chiếc răng cửa bị sún.
Không bao lâu sau đó, người nhà của nạn nhân đã xuất hiện sau khi nhìn thấy tấm hình của vết xăm này trên các tờ báo địa phương. Nạn nhân được xác định là Zoe Louise Parker, 24 tuổi, là gái bán hoa trong khu vực Feltham và Hounslow. Bà mẹ miêu tả nạn nhân là cô con gái “luôn quan tâm chu đáo đến gia đình” và cô gặp khó khăn trong việc học hành. Gia đình rất đau khổ trước cái chết của cô và khẩn thiết kêu gọi bất cứ ai có tin tức về vụ giết người này hãy liên lạc với cảnh sát.
Còn nhà chức trách lại hy vọng bắt được kẻ giết người trước khi hắn ra tay lần nữa. Tuy nhiên, họ không tìm được manh mối nào và không xác định được kẻ tình nghi nào trong vụ này. Khoảng 2 tháng sau, thêm một tội ác khủng khiếp nữa đã làm người dân địa phương hết sức bàng hàng. Cuối tháng 2 năm đó, ba cậu bé 10 tuổi đi câu cá trong vùng kênh đào Regent ở Camdem và tìm thấy một bao tải từ vũng nước đục. Khi mở nó ra, các cậu bé vô cùng sợ hãi khi nhìn thấy nhiều bộ phận của xác người chết. Cảnh sát lập tức đến hiện trường và một cuộc lục soát khắp khu vực được thực hiện.
Khi rà soát lòng kênh, các nhà điều tra đã tìm thấy tổng cộng sáu bao vải, chứa các bộ phận cơ thể được gói trong những túi ny-lông. Các cục gạch đã được buộc vào bao tải để chúng chìm xuống đáy kênh. Người ta không tìm thấy tất cả các phần thi thể nạn nhân. Theo một bản tin trên tờ Birmingham Evening Mail, các nhà chức trách cho rằng những phần còn lại của thi thể nạn nhân có thể vẫn nằm dưới đáy kênh hoặc đang bị kẻ giết người cất giữ như một chiến lợi phẩm.
Nạn nhân được nhận diện là Paula Fields, một phụ nữ 31 tuổi, ở Liverpool, đã sống ở khu vực Highbury Grove một vài năm trước khi bị giết chết. Cô ta là mẹ của hai đứa con và làm gái bán hoa để có tiền "chơi" ma túy, mỗi ngày mất khoảng 150 USD. Lần cuối cùng người ta nhìn thấy Paula là ngày 13/12 khi cô bước vào một chiếc xe hơi màu đỏ. Các nhà điều tra phỏng đoán rằng, kẻ giết người đã dùng một cây cưa sắt để cưa thân thể của nạn nhân ra làm nhiều khúc. Lúc đầu, bạn trai cũ của Paula, kẻ đã từng có tiền án, bị tình nghi có liên quan đến vụ giết người rùng rợn đó. Tuy nhiên, cảnh sát không tìm được chứng cứ nào khẳng định anh ta có liên quan đến vụ này và phải trả tự do cho anh ta.
Đến tháng 12/2002, một loạt các tội ác ghê rợn không kém cũng đã xảy ra trong khu vực Camden. Lúc đầu, cảnh sát phủ nhận không có bất cứ sự liên hệ nào giữa các vụ giết người này nhưng sau đó, nhiều người suy đoán rằng thủ phạm của các vụ giết người này có thể chỉ là một người duy nhất. Đến tháng 1/2003, cảnh sát đã bắt giữ một kẻ tình nghi là Anthony Hardy, 51 tuổi, một kỹ sư cơ khí đang thất nghiệp. Hắn được đặt cho biệt danh là “The Camden Ripper” vì các hành động giết người man rợ của mình.
Anthony John Hardy sinh năm 1951 ở Burton-on-Trent, Staffordshire, là con trai của một người thợ mỏ. Từ khi còn rất trẻ, Hardy đã cố thoát khỏi cuộc sống thấp hèn để vươn lên từ cuộc sống trung lưu. Hardy học rất giỏi. Hắn được nhận vào Imperial College, một trường nổi tiếng ở London và theo học ngành kỹ sư.
Trong thập niên 1970, Hardy quen biết và kết hôn với Judith Dwight, người bạn học cùng trường. Họ chuyển đến sống ở Tasmania, Australia. Ở đó, họ sinh được 4 đứa con: 2 trai và 2 gái. Tuy nhiên, từ năm 1982, Hardy có một số triệu chứng của bệnh tâm thần.
Trong năm đó, Hardy đã cố tình giết chết vợ bằng một chai nước đánh vào đầu cô trước khi cố dìm vợ vào bồn tắm. Nhưng hắn không hề bị buộc tội. Sau vụ này, hắn tự vào bệnh viện tâm thần ở Queensland để chữa trị. Hắn ở đó vài tuần trước khi bay trở về Anh. Vợ chồng Hardy ly dị vào năm 1986, Judith được quyền chăm sóc các con và trở về Anh để bắt đầu một cuộc sống mới. Ngay sau khi trở về quê hương, Hardy bắt đầu rình rập người vợ cũ và Judith đã phải xin lệnh của tòa án cấm hắn đến gần. Vì vi phạm lệnh này, Hardy từng bị bắt giam trong thời gian ngắn.
Sau khi được thả, hắn tiếp tục điều trị bệnh. Bệnh viện chẩn đoán hắn mắc chứng thần kinh ngoại biên, một chứng rối loạn tâm thần do trầm cảm. Hắn cũng mắc phải chứng loạn tâm thần do hưng cảm hoặc trầm cảm (manic depression) và phải uống thuốc để giảm bớt các triệu chứng này.
Đầu thập niên 1990, Hardy sống trong tình trạng vô gia cư và thường trú ngụ trong các nhà trọ ở khắp thành phố. Thời gian đó, hắn bắt đầu lạm dụng thuốc và rượu, sự nghiện ngập này càng làm chứng bệnh tâm thần của gã trầm trọng thêm. Vài lần Hardy bị bắt vì tội gây rối và ăn trộm, bị giam trong một thời gian ngắn.
Năm 1998, Hardy bị bắt vì tội “hành hung và có hành động đồi bại” sau khi bị một gái điếm tố cáo hắn cưỡng hiếp cô ta. Nhưng hắn lại được trắng án và được thả tự do. Hardy còn bị tố cáo có liên quan đến ba vụ hãm hiếp khác nhưng cảnh sát không có đủ chứng cớ để truy tố hắn. Sau đó, Hardy bị buộc phải chữa trị chứng bệnh tâm thần tại một bệnh viện địa phương. Ít lâu sau, hắn được xuất viện và điều trị ngoại trú.
Năm 2000, Hardy chuyển đến sống trong một căn hộ của chính phủ ở đường Royal College, Camden. Nơi ở mới của hắn chỉ cách khu King’s Cross - một khu sinh hoạt rất nhộn nhịp của nạn mại dâm - một quãng đường ngắn. Khu vực này đã trở thành nơi “đắc địa” của hắn.
Ngày 2/1, một người địa phương đã liên lạc với cảnh sát sau khi nhìn thấy Hardy xuất hiện tại Bệnh viện Nhi Great Ormond. Cảnh sát đã bao vây khắp khu vực và bắt được hắn. Hardy bị giam giữ tại một trạm cảnh sát để thẩm vấn và ở đó hắn đã khai ra một loạt các tội ác hết sức ghê rợn.
Theo cuộc lục soát này, cảnh sát đã truy tìm Hardy. Người ta nghi ngờ hắn đã trốn thoát khỏi thành phố này. Tuy nhiên một cuộn video an ninh đã thu hình hắn đang điền vào tờ đơn xin thuốc điều trị bệnh tiểu đường tại một bệnh viện ở London ngày 1/1/2003. Hắn đã cạo bộ râu quai nón để tránh bị nhận diện.
Theo các y bác sĩ ở bệnh viện này, cảnh sát được biết, Hardy đã chờ 4 tiếng để lấy thuốc trị bệnh tiểu đường. Hình như hắn có uống rượu bởi các nhân viên đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc. Hardy có vẻ rất hốt hoảng và rời khỏi bệnh viện mà không lấy thuốc sau khi các y tá cố thuyết phục hắn đi tới một nhà trọ. Một người dân đã nhìn thấy Hardy đi cùng với một phụ nữ trẻ tên Kelly Anne Nicole, 24 tuổi, ngay sau thời gian nghỉ lễ Giáng sinh. Người nhà và cảnh sát rất lo ngại cho sự an toàn của cô ta, họ lo sợ cô gái này có thể là nạn nhân kế tiếp của Hardy. Tuy nhiên sự lo sợ của họ đã vơi đi khi cô gái này liên lạc với cha mẹ để cho biết cô an toàn. Được biết Hardy đã cố thuyết phục cô gái này đi đến căn hộ của hắn, nhưng cô đã nhất định từ chối.
Ngày 2/1, một người địa phương đã liên lạc với cảnh sát sau khi nhìn thấy Hardy xuất hiện tại Bệnh viện Nhi Great Ormond. Cảnh sát đã bao vây khắp khu vực và bắt được hắn. Hardy bị giam giữ tại một trạm cảnh sát để thẩm vấn và ở đó hắn đã khai ra một loạt các tội ác hết sức ghê rợn.
Không bao lâu sau khi Hardy bị bắt, các nhà điều tra đã nhận diện được hai nạn nhân được tìm thấy tại nhà hắn và trong thùng rác. Đó là Elizabeth Selina Valad, 29 tuổi, ở London và Brigitte MacClenna, 34 tuổi, ở Camden. Họ có rất nhiều điểm rất giống nhau. Khi còn là một thiếu nữ Elizabeth rất bướng bỉnh và luôn muốn nổi loạn. Sinh ra ở Nottingham (Anh) năm 1972, Elizabeth là đứa con duy nhất của giáo sư người Iran Hassan Valad và bà mẹ người Anh Jackie. Cặp vợ chồng đã sống một thời gian ngắn tại Mỹ. Tuy nhiên cuộc hôn nhân của họ bị tan vỡ khi bà Jackie quyết định cùng với Elizabeth trở về Anh. Khi đó Elizabeth mới gần một tuổi.
Bà Jackie cho biết, khi còn nhỏ, cô con gái này rất khó dạy và thường chơi với những bạn bè xấu. Khi 16 tuổi, Elizabeth bỏ học và đến London. Kể từ đó, cô ta rất ít liên lạc với mẹ. Năm 18 tuổi, Elizabeth cặp với một người đàn ông và hai người sống với nhau ở London. Không bao lâu sau, cô mang thai và sinh được một bé gái. Ba người sống với nhau một thời gian ngắn trước khi Elizabeth từ bỏ gia đình trẻ này để tìm kiếm một cuộc sống khác. Elizabeth làm việc tại một tiệm massage và quen biết một vị khách triệu phú. Ông ta thuê cho Elizabeth một căn hộ sang trọng và tặng cho cô rất nhiều đồ đắt tiền.
Nhưng không lâu sau, cô ta bỏ ông này và cặp bồ với người khác. Trong thời gian này Elizabeth bắt đầu nghiện ma túy và trở lại với nghề làm điếm để có tiền chi cho cuộc sống sa đọa của mình. Chính việc nghiện ma túy đã dẫn cô ta đến cái chết bi thảm. Các nhà điều tra tin rằng Hardy đã dụ dỗ các nạn nhân tới căn hộ của hắn với lời hứa hứa hẹn sẽ cho họ tiền bạc hoặc ma túy.
Phần thân của Elizabeth được tìm thấy trong căn hộ của Hardy và hai chân được một người vô gia cư tìm thấy trong thùng rác. Ban đầu, các nhà điều tra không thể nhận diện được nạn nhân bởi vì họ không thể tìm được hai tay và đầu. Tuy nhiên, họ đã xác định được nhân thân của nạn nhân qua truy cứu một dãy số được tìm thấy trên các bịch silicon độn trong ngực cô ta.
Nhân thân của nạn nhân Brigitte MacClennan cũng được thông báo vào ngày 6/6 tại một phiên xử ngắn của tòa án ở Hendon và Hardy bị buộc tội giết người. Nạn nhân Brigitte được nhận diện bằng ADN, thân người và nhiều bộ phận cơ thể của cô được tìm thấy trong các thùng rác. Tương tự Elizabeth, các nhà điều tra cũng không thể tìm thấy đầu và hai cánh tay của Brigitte.
Brigitte, người New Zealand và là mẹ của hai đứa con trai, làm gái điếm ở Camden. Hầu hết tiền bạc kiếm được, cô ta đều nướng hết vào ma túy. Người ta tin rằng Hardy là một trong những vị khách của Brigitte và cô gái điếm này đã bị dụ dỗ đến căn hộ của hắn. Brigitte bị giết chết vào khoảng ngày 30/12/2002, cùng thời gian Elizabeth bị giết.
Việc phát hiện xác chết của Elizabeth và Brigitte đã khiến cảnh sát phải tiến hành lại cuộc điều tra về cái chết của Sally White mà trước đó họ đã kết luận là do nguyên nhân tự nhiên. Người ta tin rằng Hardy có thể đã giết chết người phụ nữ này và hắn đã không bị trừng phạt khi các bác sĩ pháp y chẩn đoán sai lầm về nguyên nhân gây ra cái chết là do một cơn suy tim. Tuy nhiên sau một cuộc điều tra ngắn người ta xác định Sally thật sự đã chết vì nguyên nhân tự nhiên có liên quan đến chứng bệnh tim kinh niên của cô ta. Nhưng sau đó không lâu, sự xác nhận này đã bị bác bỏ khi các chứng cớ mới được tìm thấy.
Việc xét xử Hardy bắt đầu tại tòa án The Old Bailey Courthouse vào tháng 11/2003. Ngay từ lúc bắt đầu phiên xét xử, Hardy đã có một lời thú tội gây sửng sốt. Hắn không chỉ nhận đã giết chết Elizabeth và Brigitte mà cả Sally White dù trước đây hắn đã một mực phủ nhận không có liên quan gì đến cái chết của các phụ nữ này.
Với những lời thú tội của Hardy, người ta biết được chi tiết hơn về những vụ giết người đáng ghê tởm. Hắn đã nhử tất cả những người đàn bà này đến căn hộ của hắn với lời hứa sẽ cho họ tiền. Sau đó hắn làm tình cực kỳ tàn bạo trước khi bóp cổ họ đến chết. Hắn khai rằng, hắn chỉ đạt được khoái cảm tột cùng khi chụp hình các xác chết trần truồng của những nạn nhân.
Chính điều này là động lực thúc đẩy Hardy giết người để hắn có thể chụp hình họ. Khi tìm thấy xác chết của Sally White, cảnh sát cũng đưa ra một nhận định rằng, rất có thể Hardy đang chuẩn bị xẻ thịt xác chết này để chụp hình. Nếu họ không kịp thời ngăn chặn hành động ghê rợn này thì hẳn xác của Sally cũng sẽ bị vứt vào thùng rác với những phần rời nhau. Hardy khai đã chụp được khoảng 44 tấm ảnh trần truồng của Elizabeth và Brigitte và gửi các tấm ảnh này cho một người bạn.
Các tấm ảnh này sau đó đã được giao nộp cho cảnh sát. Họ cho biết một trong những tấm ảnh này chụp Elizabeth nằm trần truồng trên giường, đeo mặt nạ ác quỷ và đội mũ bóng chày. Cả hai thứ này đã được cảnh sát tìm thấy trong khi lục soát căn hộ của Hardy. Sau khi hãm hiếp và giết chết các nạn nhân, Hardy dùng một cưa sắt để cắt các xác chết này thành từng khúc trong bồn tắm. Các vết máu của nạn nhân đã được tìm thấy trong phòng tắm của hắn. Sau khi các xác chết này được phát hiện, những người hàng xóm của Hardy cho biết họ đã nghe tiếng máy khoan suốt cả ngày. Ngày 25/11/2003, Hardy bị xử ba án tù chung thân về các tội giết người hết sức dã man này.
Cảnh sát ngay lập tức có mặt tại hiện trường gần đường Church ở Battersea và thi thể của người phụ nữ được vớt lên. Kết quả khám nghiệm pháp y cho thấy, thi thể nạn nhân đã ở dưới nước vài tuần và bị chặt bằng một vật sắc bén như thanh kiếm. Theo bản tin BBC News ngày 29/12/2000, phụ nữ này có hai dấu vết rất khác biệt khiến cảnh sát hy vọng sẽ tìm ra tung tích nạn nhân, đó là một vết xăm và một chiếc răng cửa bị sún.
Không bao lâu sau đó, người nhà của nạn nhân đã xuất hiện sau khi nhìn thấy tấm hình của vết xăm này trên các tờ báo địa phương. Nạn nhân được xác định là Zoe Louise Parker, 24 tuổi, là gái bán hoa trong khu vực Feltham và Hounslow. Bà mẹ miêu tả nạn nhân là cô con gái “luôn quan tâm chu đáo đến gia đình” và cô gặp khó khăn trong việc học hành. Gia đình rất đau khổ trước cái chết của cô và khẩn thiết kêu gọi bất cứ ai có tin tức về vụ giết người này hãy liên lạc với cảnh sát.
Còn nhà chức trách lại hy vọng bắt được kẻ giết người trước khi hắn ra tay lần nữa. Tuy nhiên, họ không tìm được manh mối nào và không xác định được kẻ tình nghi nào trong vụ này. Khoảng 2 tháng sau, thêm một tội ác khủng khiếp nữa đã làm người dân địa phương hết sức bàng hàng. Cuối tháng 2 năm đó, ba cậu bé 10 tuổi đi câu cá trong vùng kênh đào Regent ở Camdem và tìm thấy một bao tải từ vũng nước đục. Khi mở nó ra, các cậu bé vô cùng sợ hãi khi nhìn thấy nhiều bộ phận của xác người chết. Cảnh sát lập tức đến hiện trường và một cuộc lục soát khắp khu vực được thực hiện.
Khi rà soát lòng kênh, các nhà điều tra đã tìm thấy tổng cộng sáu bao vải, chứa các bộ phận cơ thể được gói trong những túi ny-lông. Các cục gạch đã được buộc vào bao tải để chúng chìm xuống đáy kênh. Người ta không tìm thấy tất cả các phần thi thể nạn nhân. Theo một bản tin trên tờ Birmingham Evening Mail, các nhà chức trách cho rằng những phần còn lại của thi thể nạn nhân có thể vẫn nằm dưới đáy kênh hoặc đang bị kẻ giết người cất giữ như một chiến lợi phẩm.
Nạn nhân được nhận diện là Paula Fields, một phụ nữ 31 tuổi, ở Liverpool, đã sống ở khu vực Highbury Grove một vài năm trước khi bị giết chết. Cô ta là mẹ của hai đứa con và làm gái bán hoa để có tiền "chơi" ma túy, mỗi ngày mất khoảng 150 USD. Lần cuối cùng người ta nhìn thấy Paula là ngày 13/12 khi cô bước vào một chiếc xe hơi màu đỏ. Các nhà điều tra phỏng đoán rằng, kẻ giết người đã dùng một cây cưa sắt để cưa thân thể của nạn nhân ra làm nhiều khúc. Lúc đầu, bạn trai cũ của Paula, kẻ đã từng có tiền án, bị tình nghi có liên quan đến vụ giết người rùng rợn đó. Tuy nhiên, cảnh sát không tìm được chứng cứ nào khẳng định anh ta có liên quan đến vụ này và phải trả tự do cho anh ta.
Đến tháng 12/2002, một loạt các tội ác ghê rợn không kém cũng đã xảy ra trong khu vực Camden. Lúc đầu, cảnh sát phủ nhận không có bất cứ sự liên hệ nào giữa các vụ giết người này nhưng sau đó, nhiều người suy đoán rằng thủ phạm của các vụ giết người này có thể chỉ là một người duy nhất. Đến tháng 1/2003, cảnh sát đã bắt giữ một kẻ tình nghi là Anthony Hardy, 51 tuổi, một kỹ sư cơ khí đang thất nghiệp. Hắn được đặt cho biệt danh là “The Camden Ripper” vì các hành động giết người man rợ của mình.
Anthony John Hardy sinh năm 1951 ở Burton-on-Trent, Staffordshire, là con trai của một người thợ mỏ. Từ khi còn rất trẻ, Hardy đã cố thoát khỏi cuộc sống thấp hèn để vươn lên từ cuộc sống trung lưu. Hardy học rất giỏi. Hắn được nhận vào Imperial College, một trường nổi tiếng ở London và theo học ngành kỹ sư.
Trong thập niên 1970, Hardy quen biết và kết hôn với Judith Dwight, người bạn học cùng trường. Họ chuyển đến sống ở Tasmania, Australia. Ở đó, họ sinh được 4 đứa con: 2 trai và 2 gái. Tuy nhiên, từ năm 1982, Hardy có một số triệu chứng của bệnh tâm thần.
Trong năm đó, Hardy đã cố tình giết chết vợ bằng một chai nước đánh vào đầu cô trước khi cố dìm vợ vào bồn tắm. Nhưng hắn không hề bị buộc tội. Sau vụ này, hắn tự vào bệnh viện tâm thần ở Queensland để chữa trị. Hắn ở đó vài tuần trước khi bay trở về Anh. Vợ chồng Hardy ly dị vào năm 1986, Judith được quyền chăm sóc các con và trở về Anh để bắt đầu một cuộc sống mới. Ngay sau khi trở về quê hương, Hardy bắt đầu rình rập người vợ cũ và Judith đã phải xin lệnh của tòa án cấm hắn đến gần. Vì vi phạm lệnh này, Hardy từng bị bắt giam trong thời gian ngắn.
Sau khi được thả, hắn tiếp tục điều trị bệnh. Bệnh viện chẩn đoán hắn mắc chứng thần kinh ngoại biên, một chứng rối loạn tâm thần do trầm cảm. Hắn cũng mắc phải chứng loạn tâm thần do hưng cảm hoặc trầm cảm (manic depression) và phải uống thuốc để giảm bớt các triệu chứng này.
Đầu thập niên 1990, Hardy sống trong tình trạng vô gia cư và thường trú ngụ trong các nhà trọ ở khắp thành phố. Thời gian đó, hắn bắt đầu lạm dụng thuốc và rượu, sự nghiện ngập này càng làm chứng bệnh tâm thần của gã trầm trọng thêm. Vài lần Hardy bị bắt vì tội gây rối và ăn trộm, bị giam trong một thời gian ngắn.
Năm 1998, Hardy bị bắt vì tội “hành hung và có hành động đồi bại” sau khi bị một gái điếm tố cáo hắn cưỡng hiếp cô ta. Nhưng hắn lại được trắng án và được thả tự do. Hardy còn bị tố cáo có liên quan đến ba vụ hãm hiếp khác nhưng cảnh sát không có đủ chứng cớ để truy tố hắn. Sau đó, Hardy bị buộc phải chữa trị chứng bệnh tâm thần tại một bệnh viện địa phương. Ít lâu sau, hắn được xuất viện và điều trị ngoại trú.
Năm 2000, Hardy chuyển đến sống trong một căn hộ của chính phủ ở đường Royal College, Camden. Nơi ở mới của hắn chỉ cách khu King’s Cross - một khu sinh hoạt rất nhộn nhịp của nạn mại dâm - một quãng đường ngắn. Khu vực này đã trở thành nơi “đắc địa” của hắn.
Ngày 2/1, một người địa phương đã liên lạc với cảnh sát sau khi nhìn thấy Hardy xuất hiện tại Bệnh viện Nhi Great Ormond. Cảnh sát đã bao vây khắp khu vực và bắt được hắn. Hardy bị giam giữ tại một trạm cảnh sát để thẩm vấn và ở đó hắn đã khai ra một loạt các tội ác hết sức ghê rợn.
Theo cuộc lục soát này, cảnh sát đã truy tìm Hardy. Người ta nghi ngờ hắn đã trốn thoát khỏi thành phố này. Tuy nhiên một cuộn video an ninh đã thu hình hắn đang điền vào tờ đơn xin thuốc điều trị bệnh tiểu đường tại một bệnh viện ở London ngày 1/1/2003. Hắn đã cạo bộ râu quai nón để tránh bị nhận diện.
Theo các y bác sĩ ở bệnh viện này, cảnh sát được biết, Hardy đã chờ 4 tiếng để lấy thuốc trị bệnh tiểu đường. Hình như hắn có uống rượu bởi các nhân viên đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc. Hardy có vẻ rất hốt hoảng và rời khỏi bệnh viện mà không lấy thuốc sau khi các y tá cố thuyết phục hắn đi tới một nhà trọ. Một người dân đã nhìn thấy Hardy đi cùng với một phụ nữ trẻ tên Kelly Anne Nicole, 24 tuổi, ngay sau thời gian nghỉ lễ Giáng sinh. Người nhà và cảnh sát rất lo ngại cho sự an toàn của cô ta, họ lo sợ cô gái này có thể là nạn nhân kế tiếp của Hardy. Tuy nhiên sự lo sợ của họ đã vơi đi khi cô gái này liên lạc với cha mẹ để cho biết cô an toàn. Được biết Hardy đã cố thuyết phục cô gái này đi đến căn hộ của hắn, nhưng cô đã nhất định từ chối.
Ngày 2/1, một người địa phương đã liên lạc với cảnh sát sau khi nhìn thấy Hardy xuất hiện tại Bệnh viện Nhi Great Ormond. Cảnh sát đã bao vây khắp khu vực và bắt được hắn. Hardy bị giam giữ tại một trạm cảnh sát để thẩm vấn và ở đó hắn đã khai ra một loạt các tội ác hết sức ghê rợn.
Không bao lâu sau khi Hardy bị bắt, các nhà điều tra đã nhận diện được hai nạn nhân được tìm thấy tại nhà hắn và trong thùng rác. Đó là Elizabeth Selina Valad, 29 tuổi, ở London và Brigitte MacClenna, 34 tuổi, ở Camden. Họ có rất nhiều điểm rất giống nhau. Khi còn là một thiếu nữ Elizabeth rất bướng bỉnh và luôn muốn nổi loạn. Sinh ra ở Nottingham (Anh) năm 1972, Elizabeth là đứa con duy nhất của giáo sư người Iran Hassan Valad và bà mẹ người Anh Jackie. Cặp vợ chồng đã sống một thời gian ngắn tại Mỹ. Tuy nhiên cuộc hôn nhân của họ bị tan vỡ khi bà Jackie quyết định cùng với Elizabeth trở về Anh. Khi đó Elizabeth mới gần một tuổi.
Nhưng không lâu sau, cô ta bỏ ông này và cặp bồ với người khác. Trong thời gian này Elizabeth bắt đầu nghiện ma túy và trở lại với nghề làm điếm để có tiền chi cho cuộc sống sa đọa của mình. Chính việc nghiện ma túy đã dẫn cô ta đến cái chết bi thảm. Các nhà điều tra tin rằng Hardy đã dụ dỗ các nạn nhân tới căn hộ của hắn với lời hứa hứa hẹn sẽ cho họ tiền bạc hoặc ma túy.
Phần thân của Elizabeth được tìm thấy trong căn hộ của Hardy và hai chân được một người vô gia cư tìm thấy trong thùng rác. Ban đầu, các nhà điều tra không thể nhận diện được nạn nhân bởi vì họ không thể tìm được hai tay và đầu. Tuy nhiên, họ đã xác định được nhân thân của nạn nhân qua truy cứu một dãy số được tìm thấy trên các bịch silicon độn trong ngực cô ta.
Nhân thân của nạn nhân Brigitte MacClennan cũng được thông báo vào ngày 6/6 tại một phiên xử ngắn của tòa án ở Hendon và Hardy bị buộc tội giết người. Nạn nhân Brigitte được nhận diện bằng ADN, thân người và nhiều bộ phận cơ thể của cô được tìm thấy trong các thùng rác. Tương tự Elizabeth, các nhà điều tra cũng không thể tìm thấy đầu và hai cánh tay của Brigitte.
Brigitte, người New Zealand và là mẹ của hai đứa con trai, làm gái điếm ở Camden. Hầu hết tiền bạc kiếm được, cô ta đều nướng hết vào ma túy. Người ta tin rằng Hardy là một trong những vị khách của Brigitte và cô gái điếm này đã bị dụ dỗ đến căn hộ của hắn. Brigitte bị giết chết vào khoảng ngày 30/12/2002, cùng thời gian Elizabeth bị giết.
Việc phát hiện xác chết của Elizabeth và Brigitte đã khiến cảnh sát phải tiến hành lại cuộc điều tra về cái chết của Sally White mà trước đó họ đã kết luận là do nguyên nhân tự nhiên. Người ta tin rằng Hardy có thể đã giết chết người phụ nữ này và hắn đã không bị trừng phạt khi các bác sĩ pháp y chẩn đoán sai lầm về nguyên nhân gây ra cái chết là do một cơn suy tim. Tuy nhiên sau một cuộc điều tra ngắn người ta xác định Sally thật sự đã chết vì nguyên nhân tự nhiên có liên quan đến chứng bệnh tim kinh niên của cô ta. Nhưng sau đó không lâu, sự xác nhận này đã bị bác bỏ khi các chứng cớ mới được tìm thấy.
Việc xét xử Hardy bắt đầu tại tòa án The Old Bailey Courthouse vào tháng 11/2003. Ngay từ lúc bắt đầu phiên xét xử, Hardy đã có một lời thú tội gây sửng sốt. Hắn không chỉ nhận đã giết chết Elizabeth và Brigitte mà cả Sally White dù trước đây hắn đã một mực phủ nhận không có liên quan gì đến cái chết của các phụ nữ này.
Với những lời thú tội của Hardy, người ta biết được chi tiết hơn về những vụ giết người đáng ghê tởm. Hắn đã nhử tất cả những người đàn bà này đến căn hộ của hắn với lời hứa sẽ cho họ tiền. Sau đó hắn làm tình cực kỳ tàn bạo trước khi bóp cổ họ đến chết. Hắn khai rằng, hắn chỉ đạt được khoái cảm tột cùng khi chụp hình các xác chết trần truồng của những nạn nhân.
Chính điều này là động lực thúc đẩy Hardy giết người để hắn có thể chụp hình họ. Khi tìm thấy xác chết của Sally White, cảnh sát cũng đưa ra một nhận định rằng, rất có thể Hardy đang chuẩn bị xẻ thịt xác chết này để chụp hình. Nếu họ không kịp thời ngăn chặn hành động ghê rợn này thì hẳn xác của Sally cũng sẽ bị vứt vào thùng rác với những phần rời nhau. Hardy khai đã chụp được khoảng 44 tấm ảnh trần truồng của Elizabeth và Brigitte và gửi các tấm ảnh này cho một người bạn.
Nhận xét
Đăng nhận xét