Câu chuyện của những dị nhân khổ vì năng lực siêu phàm

1. Cuộc đời truân chuyên của nữ minh tinh Hollywood sở hữu vẻ đẹp siêu thực nhờ đột biến gen hiếm gặp:


Sở hữu đôi mắt tím xanh mơ màng cùng hàng lông mi kép quyến rũ, nữ minh tinh Elizabeth Taylor được coi là biểu tượng sắc đẹp Hollywood của thế kỷ XX . Ít ai biết rằng vẻ đẹp dường như siêu thực ấy lại bắt nguồn từ một loại đột biến gen hiếm gặp có tên FOXC2.

(Đôi mắt tím xanh quyến rũ hút hồn của nữ minh tinh Elizabeth Taylor).

Không sai khi nói rằng đôi mắt đẹp hút hồn là một lợi thế to lớn giúp Elizabeth Taylor bước lên hàng siêu sao ở Hollywood. Tuy nhiên lợi thế ấy cũng đi kèm với những bất lợi không phải ai cũng biết.


Đột biến FOXC2 có thể khiến lông mọc ở một số nơi gây khó chịu. Hàng lông mi phụ thường sẽ cọ vào nhãn cầu gây xước. Nếu không chữa trị, nó thậm chí có thể phá hủy tế bào giác mạc, gây tổn thương mắt, thậm chí dẫn đến mù lòa. Đột biến này cũng dẫn đến nguy cơ cao mắc các bệnh về tim. Phụ nữ có đột biến FOXC2 có nguy cơ mắc bệnh tim cao hơn đáng kể.

(Elizabeth Taylor từng được vinh danh là "người phụ nữ đẹp nhất thế giới").

Thật trùng hợp, suy tim xung huyết cũng là một trong những căn bệnh hành hạ Elizabeth Taylor những năm tháng cuối đời. Việc bà trải qua 8 cuộc hôn nhân với 7 người đàn ông khác nhau nhưng lại sống cảnh cô đơn khi về già phải chăng cũng là minh chứng cho 4 chữ "hồng nhan bạc phận".

2. Cô bé "mình đồng da sắt", không bao giờ biết đau đớn:

Ra đời với tình trạng thiếu nhiễm sắc thể số 6 trong gen, cô bé Olivia Farnsworth (9 tuổi) không bao giờ cảm thấy đau đớn. Ở góc độ nào đó, đây có thể coi là một món quà lạ thường mà Thượng đế trao tặng Olivia. Nó giúp em sống sót sau một tai nạn ô tô kinh hoàng.


Chiếc xe cán qua ngực em, kéo lê em một đoạn trước khi dừng lại. Trong khi mọi người trong gia đình thất kinh sợ hãi, Olivia bình thản đứng dậy, vẫy tay với mẹ và ngơ ngác hỏi "Chuyện gì vậy mẹ?". Dù không cảm thấy đau nhưng Olivia vẫn bị mất một mảng da ở chân, vùng eo và mang vết sẹo lớn hình bánh xe trên ngực. Lý do duy nhất giúp Olivia sống sót là em không hề đau đớn, cũng không căng thẳng hay bị nỗi sợ hãi giày vò như người bình thường khi trải qua khoảnh khắc cận kề cái chết.

Tuy nhiên, xét ở các khía cạnh khác, "siêu năng lực" của Olivia lại giống một mối họa khủng khiếp nhiều hơn. Em không bao giờ cảm thấy mệt mỏi hay đói bụng, vì vậy, mẹ em buộc phải ép em thức ăn và uống thuốc ngủ để duy trì sự sống cho em với những nhu cầu cơ bản nhất của một người bình thường.

Một điều quan trọng hơn cả, cơ thể chúng ta cảm thấy đau đớn là để cảnh báo về những tổn thương hay nguy hiểm. Với Olivia, chức năng cảnh báo này hoàn toàn bị vô hiệu. Bởi vậy, có lần em từng tự cắn rách môi hay cắn chảy máu lưỡi mình mà không hề nhận ra.

Xem ra, các cơn đau cũng có tác dụng hữu ích và những người bình thường như chúng ta nên cảm thấy biết ơn chúng!

3. Bi kịch của người đàn ông tự sát vì "không thể nhiễm HIV":

Steve Crohn – một người đàn ông Mỹ đồng tính mang trong mình một loại đột biến gen không thể giải thích được. Vì lý do nào đó, ông hoàn toàn miễn dịch với AIDS. Trong khi căn bệnh thế kỷ cướp đi mạng sống của bạn trai và hàng loạt bạn bè xung quanh, Crohn vẫn khỏe mạnh, nghe có vẻ tuyệt vời nhưng với Crohn thì không.


Điều đó khiến ông cảm thấy dằn vặt, mặc cảm tội lỗi. "Thật khó khăn khi phải sống với nỗi đau dai dẳng. Bạn cứ lần lượt mất đi những người bạn thân thiết, 6 người, 7 người mỗi năm. Điều đó thật không dễ dàng trong suốt thời gian dài", Crohn chia sẻ về cảm xúc tồi tệ của mình.

Crohn tìm đến bác sỹ, cầu xin họ nghiên cứu cơ thể mình bởi ông không hiểu vì sao mình vẫn sống. Cuối cùng các bác sỹ phát hiện ông có một đột biến di truyền giúp ông chống lại bệnh AIDS. Nhưng họ không thể làm gì khác hơn, cũng không thể dùng tình trạng miễn nhiễm của Crohn để cứu mạng người khác. Cuối cùng, không thể sống với nỗi dằn vặt thêm nữa, Crohn quyết định tự sát vào năm 66 tuổi.

4. Cơn ác mộng của người phụ nữ sở hữu siêu thính lực:

Justine Mitchell (sống tại Cumbria, Copeland , Anh) phát hiện mình sở hữu siêu thính lực vào năm 39 tuổi. Thực chất, Justine mắc chứng nứt ống tai trên (superior canal dehiscence), điều này khiến mọi âm thanh lọt vào tai cô được khuếch đại đến mức độ đáng kinh ngạc.


Theo Mitchell, siêu thính lực là thứ làm đời cô khốn khổ. Cô cảm giác bị tra tấn khi phải nghe tiếng nhãn cầu di chuyển trong hốc mắt "như giấy nhám chà lên gỗ", tiếng tim đập trong lồng ngực cô to như tiếng trống. Tiếng rít của một chiếc máy pha cà phê to đến mức có thể khiến cô nhảy dựng lên và giọng nói của bản thân sẽ khiến cô muốn nôn mửa.

"Tôi không thể đứng thẳng hoặc đi mà không có người dìu, kể cả khi ở trong nhà. Tôi phải tránh các món ăn giòn như táo, khoai tây chiên và ngũ cốc vì tiếng ồn lớn khi nhai chúng sẽ khiến tôi chóng mặt, choáng váng", Mitchell nhớ lại cơn ác mộng đời mình.

Cuối cùng, Mitchell phải cầu cứu bác sỹ. Họ quyết định chọn phương án mổ xương chũm (phần xương sau mang tai), dùng những mẩu cơ nhỏ từ tai và một chất nhân tạo gọi là sáp xương để chèn vào vết nứt ống tai trên của Mitchell. Ca phẫu thuật kéo dài 2 tiếng rưỡi và kết thúc thành công. Một thời gian sau, Mitchell dần trở lại cuộc sống của một người bình thường, cô cảm thấy như "được sống lại" sau khi thoát khỏi "siêu năng lực" kinh hoàng kia.

5. "Dị nhân" có làn da co giãn nhất thế giới, đem nỗi đau đi mua vui cho thiên hạ vì gánh nặng mưu sinh:

Garry Turner ở Caistor (Anh) bẩm sinh mắc hội chứng Ehlers-Danlos, hội chứng khiến da anh có khả năng đàn hồi đặc biệt, co giãn như cao su với độ giãn cực đại lên tới 15,8cm. Anh có thể dễ dàng kéo lớp da cổ lên để che miệng và mũi của mình.


Dù Garry Turner được ghi tên vào sách Kỷ lục Guinness là người có làn da co giãn nhất thế giới nhưng danh hiệu ấy chẳng thể giúp anh quên đi cảm giác đau đớn giày vò từng ngày. Từ lúc tỉnh dậy đến lúc vùi mình vào giấc ngủ, Garry Turner luôn thấy đau dai dẳng như cào xé dưới làn da, đau đến mức anh phải đeo miếng dán morphine để sống sót qua ngày.

Làn da siêu đàn hồi cũng khiến anh mắc thêm chứng máu khó đông. Khi Garry bị thương, máu sẽ tuôn chảy không ngừng và phải mất rất nhiều thời gian để đông lại. Anh uống nhiều thuốc giảm đau đến nỗi thường xuyên bất tỉnh mê man, đôi khi cơn bất tỉnh kéo dài tới 40 giờ đồng hồ. Điều đó khiến anh không thể học tập và làm việc như một người bình thường. Để mưu sinh, anh chỉ còn lựa chọn duy nhất là ghi tên mình vào gánh xiếc, đem nỗi đau dị thường của mình làm thứ mua vui giải trí cho người khác.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Zeus: Vị thần biến thái, bệnh hoạn, loạn luân, dịch chạo và khó lường nhất trong thần thoại Hy Lạp

Cuộc chiến giữa Thần Cronus và Thần Zeus

Cửu Giới (Thần thoại Bắc Âu)